“Hồn - Trăng - Máu” bao gồm 6 chương: HÀN - NGUYỆT - MỘNG - PHONG - HUYẾT - TỬ được kết cấu theo vòng “SINH - BỆNH - TỬ” được phóng tác dựa trên những dữ liệu thật về cuộc đời của Hàn Mặc Tử.
DATA/ Dữ liệu
- Concept by Dzung
- Edited by Bao Hung Vu
- Lyric by Dzung
CHƯƠNG I: HÀN
1. Story:
“ Màn đêm u tối bao trùm cả không gian. Đen kịt, đặc quánh. Cõi hỗn mang mở ra để đón một sinh linh. Đất trời còn chưa kịp tách rời nhau và nó nằm đó, bao trùm bởi màn đêm. Trong bóng tối, vọng tới những tiếng nói như những lời từ kiếp trước vọng lại lẩn khuất, bi ai. Đôi mắt nó mở ra, dấu hiệu của sự sống duy nhất. Nó nhìn vào cõi đêm tối, đón nhận sự hiện sinh của mình trong cô độc và trơ trọi. Những tiếng nói lúc xa xăm, lúc vời gọi. Trên nền đất lạnh lẽo, nó đặt bước đầu tiên trên tinh cầu xa lạ. Rồi nó nhìn quanh, nhìn mãi nhìn mãi, chỉ thấy có mình đơn độc giữa màn đêm, lạnh lẽo. Những tiếng nói vẫn vời gọi.
'Hàn' nó bất chợt nghĩ trong đầu.
Nó dò dẫm bước trên mặt đất xù xì, những bước chân thật ngập ngừng. Cái đêm tối và cái giá lạnh. Đôi mắt nó nhìn thật nhiều xung quanh, ánh nhìn khát khao tò mò như muốn xuyên không qua màn đêm ấy. Thế giới đón Hàn bằng thứ bóng tối huyền ảo này, đầy mơ hồ mà quyến rũ.”
2. Lyric:
Poem:
“Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu
Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
Như đón từ xa một ý thơ”
(Trích “Đà Lạt trăng mờ” )
CHƯƠNG II: NGUYỆT
1. Story:
“Bước từng bước, những cõi huyền mơ mở ra dưới bàn chân của Hàn. Trong bóng đêm lẩn khuất những hình hài quái dị. Lúc vờn đùa, lúc ôm ấp… rồi bất chợt, màn đêm o ép.
Bàn tay Hàn giờ tựa như đôi tìm kiếm...
Hàn thầm ước có một thứ ánh sáng khải huyền.
Nhưng càng bước tới, Hàn như càng chim sâu hơn xuống những hố sâu ngập đầy thứ bùn đen tăm tối.
Khi bóng tối tưởng như đã nuốt trọn, Hàn chợt thấy từ chốn xa xôi, một ánh sáng trong vắt rọi xuống. Cảnh vật giờ lộ rõ hình hài, nâng Hàn trở lại mặt đất. Và ánh sáng kia chính là Trăng là Nguyệt, hình hài Trăng là hào quang khiêm nhường quanh mình. Hàn vội vã tiến về phía ánh trăng, tay giang ra như muốn ngập mình vào thứ ánh sáng khao khát bấy lâu.
Ánh trăng chợt giật mình, trốn sau một gốc cây, ánh sáng như khuyết đi đôi phần.Hàn tiến tới gần hơn, ánh trăng đẹp quá, Hàn không cưỡng lại được sự mê hoặc đó. Những giọt nước mắt như ứa ra trong đôi mắt Hàn. Lần đầu thấy Trăng, nhưng Hàn tựa như gặp lại cố nhân từ cõi xa xăm. Ánh trăng giờ dẫn lối, Hàn cứ bước theo, bước mãi bước mãi cho đến lúc đôi bóng song hành…”
2. Lyric:
Verse 1:
Từ trong cõi huyền mơ
Một sinh linh ngẩn ngơ
Lạc bước chồn hồng hoang những nghi ngờ
Tìm đâu ánh hào quang
Tìm đâu trong ngổn ngang?
Tuyệt vọng trôi màn đêm tối
Ước muốn cháy trong tim cằn, lé loi hi vọng
Một lần tắm mát trong ánh sáng
Tim non ứa nỗi u sầu
Khát khao muôn màu xóa đi đêm tối...
Bridge 1:
Hỡi thế gian hãy biến tan trong giây lát
Cho hoang đường ngập trong mắt
Vén mây mù, nhìn thấu thế gian
Verse 2:
Hồn heo hút lặng thinh
Lặng im trong bóng hình
Ngả nghiêng cõi trần ai giữa muôn hình
Màn đêm tối thở than
Lời cô đơn miên man
Đoạ đầy linh hồn tăm tối
Trút hết nỗi bi thương nào
Thét vang vô vọng
Nguyện cầu cho ước mong ánh sáng
Tim non ứa nỗi u sầu
Khát khao muôn màu xoá đi đêm tối...
Bridge 2:
Cõi hỗn mang bỗng biến tan trong hư lãng
Ánh sáng nào ngập trong mắt...
Chorus:
Kìa nơi chốn xa thấp thoáng Ánh Trăng quỳ
Dìm hồn ngập vào trong ánh sáng kia
Sầu đau biến tan
Cùng ánh trăng, cùng với ta...
Lả lơi ánh trăng, đánh thức thế gian u huyền
Trời từ bi trên cao nay ứa sương sa
Đọng trong mắt sâu
Ánh trăng trải lối đi qua muôn trùng...
CHƯƠNG 03: MỘNG
1. Story:
“Bầu trời đen tối giờ được những tinh tú thắp sáng, lấp lánh soi rọi. Hàn ngồi bên trăng, ngước lên bầu trời bao la. Chợt trong lòng dậy lên nỗi bâng khuâng, tự hỏi liệu tinh cầu này Ánh trăng còn rọi cho ai? Ánh trăng như thấu hiểu lòng Hàn, bất chợt rọi sáng một lối đi, như muốn đưa Hàn đi tìm câu trả lời cho mình.
Theo ánh trăng, Hàn bước tiếp trên con đường trải dài, loang lổ. Hàn tự hỏi hành trình này có dẫn Hàn tìm được một trái tim đồng điệu, một sinh linh cũng giống như Hàn. Đôi mắt Hàn long lanh, không rõ là vì ánh sao hay cõi lòng Hàn đang lung linh những hoa mộng trước mắt. Hàn theo dấu ánh trăng đi tới một ngọn đồi và trên phía xa kia, một ai đó đang lang thang trên đỉnh đồi. Màn sương che lấp.
Ánh Trăng liền phủ xuống, xua tan lớp màn sương. Hiện ra hình hài của Mộng. Mộng thực sự đây rồi, xuyên qua lớp màn trăng 2 ánh mắt gặp nhau trong phút chốc. Trái tim cô độc của Hàn như rạn vỡ, những khe nứt được trải niềm hạnh phúc hân hoan như muốn xé toang trái tim này. Hàn bước tới, kề lại bên Mộng, ánh Trăng rọi thêm chút ánh sáng nhiệm màu cho 2 tâm hồn ấy. Rồi họ như quyện vào nhau dưới ánh sáng huyền diệu đẹp đẽ.“
2. Lyric:
Verse 1:
Ngước nhìn dòng thời gian trôi theo gió mây
Chợt hồn bâng khuâng nguyện cầu xa xăm
Rằng một ai kia nơi xa tít tắp ,ngắm nhìn ta...
Ánh trăng dìu hồn ta qua nơi chốn xa
Hẹn một đêm thâu sương giăng kín lối
Tìm mộng xa xôi, nơi không bóng tối
Mộng nơi rất xa, mộng cho ta quên hết...
Bước chân vội lần theo dấu vết Ánh trăng
Ngàn trùng xa xôi, băn khoăn luyến tiếc
Mộng thực hay mơ đâu ai có biết
Mộng là ước mơ, mộng cho ta tan biến...
Bridge 1:
Trên cao Mộng trao ánh mắt
Tim nghe rạn vỡ nỗi đau lạ lùng, khát khao tột cùng ước mơ
Trinh nguyên ai chôn nơi đáy mồ, vùi vào lãng quên...
Chorus:
Ai hỡi ai, ai đang thương nhớ ai
Hồn lạc bước phiêu du trong sầu thương, trôi ngàn phương
Ai biết ai lặng thầm chờ mong bóng ai
Bao ước mơ biết đâu tàn phai?
Mộng xin chớ biến tan cùng với áng mây ngàn về hư vô...
Verse 2:
Mơ màng, Mộng lặng im dưới Ánh Trăng
Mộng tựa chiêm bao, Mộng tựa trăng sao
Tựa đại dương xa xôi con sóng lớn
Mộng gần sát bên
Mộng cho ta say ánh sáng trần duyên
Ánh trăng tỏ giùm ta bao nỗi thiết tha...
Ngại ngùng yêu thương, tim nghe thống thiết
Nguyện cầu muôn năm, bên ai suốt kiếp
Mộng là ước mơ, Mộng cho ta tan biến...
Bridge 2:
Ta đương chìm trong ước muốn
Tim nghe rạn vỡ nỗi đau lạ lùng, khát khao tột cùng ước mơ
Nguyện cầu thời gian mãi lắng đọng, ngừng trôi tháng năm...
CHƯƠNG IV: PHONG
1. Story:
“Chợt từ đâu mây đen kéo tới vần vũ.
Giông tố nổi lên.
Nuốt vào trong nó ánh trăng mới rọi.
Cơn giông điên cuồng cuốn Mộng vào bóng tối yêu ma.
Những ngọn lửa như ma trơi chắn lối,
Hàn với theo Mộng…
….nhưng đã quá muộn màng. Những tiếng gào thét vang dội cả không gian.
Tiếng Hàn rên xiết như lửa đốt cơn phong ba thêm giận dữ.
Gục ngã,
Hàn gào thét trong vô vọng, đau đớn.
Cơ thể như tan rã…
…ngàn mảnh vỡ nát.”
2. Lyric:
Nào ngờ đâu cơn bão giông
Mộng dần chìm khuất trong cơn bão điên cuồng
Ngàn ngọn lửa yêu ma cháy lên
Ngàn lời ai xiết rên dưới những nấm mồ
Tim ta đau buốt...
CHƯƠNG V: HUYẾT
1. Story:
“Giông tố qua đi, để lại Hàn. Trơ trọi. Cô độc. Dưới chân Hàn là bãi cát dài hoang vu. Từng lớp sóng của biển cả đen tối dập dềnh như chơi đùa với nỗi cô đơn. Thân Hàn với những vết nứt, máu thắm, cứ thế mà tuôn hoài, tuôn mãi. Rồi Hàn thấy bóng hình của chính mình đang ngồi cạnh, nỗi đau như hồn lìa khỏi xác. Những linh hồn của Hàn vây quanh thân xác.
Linh hồn của bóng tối đơn độc.
Linh hồn của hạnh phúc hân hoan.
Linh hồn của nỗi đau thể xác.
Những linh hồn nhập thành một, rồi từ từ bay lên. Thân xác vẫn ngồi đó, bất động, lưu luyến nhìn hồn bay lên. Hồn bay mãi, bay qua tầng mây, bay qua khí quyển, để quay lại thấy thân xác chỉ còn là một hạt cát trên tinh cầu bao la.”
2. Lyric:
Verse 1:
Thân ta lạnh giá phong ba
Máu thắm ngàn nỗi đau thịt da
Tim ta ngậm cứng xót xa
Muốn thét gào rạn bóng đêm!
Ai đang ngồi kề sát bên?
Ai đang lặng bước trên sóng đêm
Hay linh hồn ta xiết rên
Bay lên nhìn ngắm xác thân...
Chorus:
Ta dang trút hết thiêng liêng hiến dâng ngày tạ thế
Đời tàn phế
Bay lên trên cõi hư không, xác thân còn nằm đó
Hồn cùng gió bay xa
Verse 2:
Mây vẽ hằng hà sa số lệ
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn
Mặc ta ngất ngư trong vũng huyết
Nhấm nháp ngàn vạn đớn đau!
Ai đang ngồi kề sát bên?
Ai đang lặng bước trên sóng đêm
Hay linh hồn ta xiết rên?
Bay lên nhìn ngắm xác thân...
CHƯƠNG VI: TỬ
1. Story:
“Rồi hồn bay qua miền kí ức hư vô, nơi có Mộng cùng ánh trăng xưa. Rồi hồn bay tới miền vũ trụ cùng ngàn tinh cầu xa lạ. Hồn Hàn cứ mãi phiêu dạt về một tinh cầu xa. Thân xác Hàn dần vỡ nát rồi hoá thành tàn tro. Gió lơ đãng, thổi tàn tro đi phiêu dạt khắp thế gian u ám. Tro tàn nhập mình vào cây cối, hoà mình vào dòng sông, thổi mình vào những ngọn lửa hoang, rồi cứ thế ở lại mãi với thế gian. Những giấc mộng dang dở, nay hoá thành hư không.. “
2. Lyric:
Verse:
Từ bao lâu... xác thân ngủ sâu
Tìm về đâu.. linh hồn đớn đau
Mãi chia lìa ôi phút ly biệt
Khóc than chi phút thương tang?
Hồn mênh mang, độc hành bước đi
Vầng trăng sáng soi rọi lối đi
Hãy quay mặt đi, hết thật rồi
Kiếp sinh linh đã phai phôi
Bridge :
Xin chôn sâu, bóng Người mơ ấy
Muôn năm sau hóa thành tàn tro
Để vẫn mãi quyến luyến...
Chorus:
Bên người, muôn đời, chẳng rời, dẫu là tận thế
Niềm thương ấy vẫn nức nở, mong chờ, nào xóa mờ giữa âm u
Dẫu cho ta đứng đây, cách xa ai ngàn thế giới
Này ai kia có biết chăng, hãy nhớ rằng, nơi vĩnh hằng
Ta còn mãi ngắm nhìn
Vẫn còn đó bóng hình Giấc mộng xưa...
Poem:
“Rồi hồn ngắm tử thi hồn tan rã,
Bốc thành âm khí loãng nguyệt cầu xa.
Hồn mất xác, hồn sẽ cười nghiêng ngả,
Và kêu rêu thảm thiết khắp bao la...
(Trích “Hồn lìa khỏi xác”)
END